Phúc thứ
nhất là “trường thọ”, phúc thứ hai là “phú quý”, phúc thứ ba là “khang ninh”, phúc
thứ tư là “hiếu đức”, phúc thứ năm “thiện chung”
- Trường thọ là không bị chết non, phúc thọ là lâu dài
- Phú quý là tiền của nhiều, địa vị tôn quý
- Khang ninh là thân thể khỏe mạnh, tâm hồn yên lành
- Hiếu đức là tính lương thiện, nhân hậu, bình tĩnh
- Thiện chung là có thể tiên liệu thời kỳ chết của mình. Khi lâm chung không gặp tai họa, thân thể không đau đớn vì bệnh tật, trong lòng không vươn vấn và phiền não, ôn hòa , tự tại rời khỏi nhân gian
Được cả
ngũ phúc có thể coi là cuộc đời hạnh phúc, thiếu một trong 5 điều có thể gọi
là không hay. Ví dụ : có người tuy trường thọ mà ít phúc; có người thọ 100 tuổi
mà sống nghèo; có người phú quí mà lại đoản mạng ; có người thảo mãn với cuộc sống
thanh bần nhàn du ; có người nghèo hèn mà thiện chung ; có người phú quí, trường
thọ nhưng cuối đời gặp tai họa chết bất đắc kỳ tử .Cảnh ngộ cuộc đời phức tạp
nhiều không kể hết
Đó mới
chỉ nói đến sự biến hóa của Năm phúc. Nếu có trọn vẹn Năm phúc mới gọi là thập toàn thập mỹ. Các trường hợp còn lại đều là tốt đẹp không trọn vẹn, còn gọi
là Năm phúc khiếm khuyết. Trong Năm phúc, phúc
thứ 4 là quan trọng nhất : Hiếu đức . Vì có cái đức lương thiện, nhân hậu , hiền
hòa được coi là “phúc tướng”, tốt nhất . Đức là nguyên nhân và là gốc của phúc. Phúc là biểu hiện kết quả của đức. Con người với “phúc hiếu đức” đôn hậu thuần
khiết, lúc nào cũng bố thí, hay làm việc thiện, tích nhiều âm đức, mới có thể
bồi dưỡng 4 phúc khác, làm cho nó không ngừng phát triển.
Good luck to you!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét